Khi nói về Hồ Chí Minh chúng ta nói đến một hiện tượng đặc biệt trong thế kỷ XX. Người là nơi kết đọng của tinh hoa thời đại và văn hoá dân tộc. Bác đã hòa vào núi sông đất nước, tư tưởng của Người trở thành niềm tin chân lý cho các thế hệ người Vệt Nam. Tháng Năm lại về, ta lại nhận thấy Bác như đang ở bên, trong lần sinh nhật thứ 129 của Người, lòng ta thêm một lần nữa thổn thức, trái tim ta thêm một lần nữa rung động.
Chủ tịch
Hồ Chí Minh sinh ra trong buổi dân tộc Việt Nam đang sống trong cảnh
lầm than tủi nhục dưới ách thống trị của thực dân Pháp, lớp lớp sỹ phu và đồng
bào yêu nước đã đứng lên chiến đấu dành lại độc lập tự do nhưng đều thất
bại. Sứ mệnh lịch sử đặt ra cho dân tộc, cho mỗi một
người dân yêu nước, cũng như cho các dân tộc bị áp bức trên thế giới lúc bấy
giờ là tìm ra phương sách cứu nước cứu dân thoát khỏi ách nô lệ. Đó
là thách thức lớn của thời đại.

Cậu
bé Nguyễn Sinh Cung lớn lên trong một gia đình nhà nho nghèo, thanh bạch - Cụ
phó bảng Nguyễn Sinh Sắc, thân sinh là một nhà nho yêu nước, mẫu thân bà Hoàng
Thị Loan giàu lòng thương yêu và tình nghĩa, một phụ nữ thông minh, đảm đang
mọi công việc nuôi chồng nuôi con ăn học.
Từ
thuở thiếu niên Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tiếp thu truyền thống chống xâm lăng
hàng ngàn năm của dân tộc. Người lại được hưởng nền giáo huấn yêu nước, thương
dân của gia đình, nền văn hoá và truyền thống tốt đẹp của mảnh đất Hồng Lam.
Vốn có tư chất thông minh, tư duy độc lập, đứng trước cảnh đất nước lầm than
nhân dân khốn khổ, cậu bé Nguyễn Sinh Cung đã sớm ôm ấp hoài bão tìm
đường cứu nước cứu dân. Người rất khâm phục tinh thần yêu nước của các bậc tiền
bối cách mạng nhưng người đã nhìn ra những sai lầm hạn chế của các bậc sỹ phu
đương thời. Người quyết chí đi tìm con đường cứu nước mới. Với nghị lực phi
thường Người đã quyết chí đi sang phương Tây để tận mắt chứng kiến đất nước của
những kẻ đã tới thôn tính dân tộc mình, mong tìm ra con đường giải phóng dân
tộc. Ngày 5/6/1911 trên bến cảng Nhà Rồng với cái tên là Nguyễn Văn Ba làm nghề
phụ bếp theo chuyến tàu buôn Pháp, tàu đô đốc Latuso Torevilo. Nguyễn Ái Quốc
ra đi tìm đường cứu nước bằng cuộc hành trình vạn dặm qua nhiều nước nhiều châu
lục: Châu Âu, châu Phi, châu Mĩ, Châu Á... Người nhận ra được một sự thật. Sự
thật ấy là: ở khắp các châu lục, ở các nước giàu mạnh cũng như ở các nước thuộc
địa đói nghèo đâu đâu cũng có những người cùng khổ bị áp bức bóc lột và những
tập đoàn thống trị sống bằng bóc lột áp bức. Cùng trong những năm bôn ba ấy,
cùng sống làm việc và hoạt động với quần chúng lao khổ. Người đã mở rộng tình
thương với đồng bào mình đối với dân tộc mình tới tình thương nhân loại với mọi
dân tộc bị áp bức. Người đấu tranh không mệt mỏi vì giải phóng dân tộc Việt Nam
và giải phóng các dân tộc bị áp bức trên thế giới. Cùng qua thực tiễn đấu tranh
ở nhiều lục địa đã dần dần hình thành ở Nguyễn Ái Quốc một luận điểm: Giải
phóng dân tộc phải gắn liền với giải phóng giai cấp, giải phóng con người, giải
phóng nhân loại. Nguyễn Ái Quốc hướng cuộc hành trình của mình tới cách mạng
Tháng Mười, đến với chủ nghĩa Mác-Lê nin và Người đã thấy ở đó “Con đường cứu
nước duy nhất đúng đắn là con đường cách mạng vô sản”. Tại đại hội 18 Đảng xã
hội Pháp, Người bỏ phiếu tán thành Quốc tế thứ ba và trở thành một trong những
người sáng lập Đảng cộng sản Pháp, người cộng sản Việt Nam đầu tiên, người đầu
tiên tìm ra con đường cứu nước đúng đắn cho dân tộc ta. Đây là công lao to lớn
đầu tiên của lãnh tụ chúng ta. Kể từ đó Nguyễn Ái Quốc lao vào hoạt động để
truyền bá chủ nghĩa Mác-Lê nin và tư tưởng cách mạng của mình vào phong trào
yêu nước và công nhân Việt Nam, chuẩn bị mọi điều kiện để thành lập chính đảng
vô sản ở Việt Nam.
Nguyễn
Ái Quốc là người viết “Bản án chế độ thực dân Pháp” và cũng chính là người cùng
với dân tộc mình thi hành bản án đó. Đối với sự nghiệp cách mạng Việt Nam, Chủ
tịch Hồ Chí Minh là con người của những quyết định lịch sử ở những bước ngoặt
lịch sử. Người sáng lập Đảng cộng sản Việt Nam. Đảng cộng sản Việt Nam đã trở
thành đội tiên phong dẫn dắt giai cấp và dân tộc trên mọi chặng đường thắng lợi
của cách mạng. Người cùng với Trung ương quyết định tổng khởi nghĩa vũ trang
đưa cách mạng Tháng Tám đến thắng lợi, lập ra nước Việt Nam dân chủ cộng hoà.
Người cùng với trung ương Đảng lãnh đạo cuộc kháng chiến chống Pháp đưa tới
chiến thắng Điện Biên Phủ giải phóng hoàn toàn miền Bắc. Người cùng với Trung
ương đảng lãnh đạo cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước “Không có gì quý hơn độc
lập tự do”. Cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước đã dành được thắng lợi cuối cùng
với chiến dịch Hồ Chí Minh giải phòng hoàn toàn miền Nam thống nhất đất nước mở
đường cho cả nước đi lên chủ nghĩa xã hội.
Cả
cuộc đời của Chủ tịch Hồ Chí Minh từ tuổi thành niên cho đến phút cuối cùng đã
dành trọn đời mình vì sự nghiệp giải phóng dân tộc, vì hạnh phúc nhân dân.
Người nói: “Tôi chỉ có một ham muốn, ham muốn tột bậc là đất nước ta
được hoàn toàn độc lập, nhân dân ta được hoàn toàn tự do, ai cũng có cơm no áo
mặc ai cũng được học hành”. Cái vĩ đại ở Chủ tịch Hồ Chí Minh chính Người
là lãnh tụ của nhân dân, cuộc đời Người đã dành tình thương vô hạn đối với
chiến sỹ, với nhân dân.
Nhân
dân ta vô cùng kính trọng, coi Bác là “cha già dân tộc”, chính vì điểm nổi bật
ở Người là sự tôn trọng nhân dân và niềm tin tuyệt đối vào sức mạnh vô hạn của
nhân dân. Đối với người cách mạng không phải là sự ban ơn cho nhân dân mà nhân
dân là “gốc” của cách mạng là chủ nhân của xã hội. Cuộc đời cách mạng trong
sáng của Người chỉ vì dân vì nước ngoại ra không hề gợn chút riêng tư. Ngay từ
những ngày đầu nước nhà những lần tết đến, mỗi đỗi xuân sang người không quên
đi chúc tết đồng bào gửi quà cho các cháu thiếu niên, nhi đồng, cho chiến sĩ,
...
Thật
cảm động biết bao trước lúc đi xa Người vẫn chỉ dành muôn vàn tình thương yêu
đến đồng bào, chiến sỹ toàn thể các cháu thanh thiếu niên nhi đồng. Người
nói: “Khi tôi qua đời chớ nên tổ chức điếu cúng linh đình tốn tiền của
của nhân dân” Người chỉ muốn: Thi hài mình được hoả táng gửi cho ba
miền để vào nơi thoáng mát để cho nhân dân tiện đến thăm. Người dặn: Đừng nên
đúc bia đá tượng đồng…
Tháng
Năm lại về ... mùa sen bắt đầu nở. Đất trời khoác lên mình bộ áo mới rực rỡ với
nhiều thanh âm của hơi thở cuộc sống thời đại. Thời gian đi lên phía trước như
cánh chim không bao giờ biết mỏi. Chợt ta lắng mình nghĩ về Bác kính yêu với tất
cả tình cảm nâng niu, trìu mến nhất. Cũng như thế, ngày sinh nhật Bác năm nay,
ta lại nhận ra 129 mùa xuân và những mùa xuân tiếp theo - tên Người đã và
đang trở thành bất tử trong trái tim muôn người.